[Truyện Thái] Love Strom (Love In The Air) - MAME - Chương 0: Giới thiệu
Trans: Lư Trì Canh RinChương 0: Giới thiệuBùm! "Chết tiệt, mày bị sao vậy chứ?"Trên đường cao tốc ở trung tâm Bangkok, một chiếc ô tô cỡ nhỏ của Châu Âu đã chạy với tốc độ rùa bò do tắc đường vào đêm muộn.Nhưng rồi một tiếng nổ vang lên ở bánh sau bên phải, sau đó là tiếng bánh xe cào xuống đường vang lên. Chiếc xe bắt đầu rung nhẹ khiến tài xế rú lên và bám chặt vào tay lái. Cậu sợ hãi không dám ló đầu ra ngoài cửa sổ.Hiện giờ Rain đúng là một người đen đủi đến tột cùng!!Đối với một thanh niên mười tám tuổi, vừa mới lấy bằng lái xe ba tháng và lái xe của cha mình chưa đầy hai tháng thì xe đã bị bục lốp như vầy.'Đừng hoảng loạn, đừng hoảng loạn, mình nên làm gì bây giờ?'Người thanh niên bất lực. Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cậu:'Cha có nói là trong trường hợp khẩn cấp thì mình nên bật đèn lên trước.'Ngay khi Rain nhấn nút đèn hiệu để các xe sau hiểu ý thì Rain cũng đã đỡ hoảng hơn nhiều.Nhưng hiện tại xe của cậu đang ở làn giữa do kẹt xe và cậu không thể dừng ở đây mãi được nên cậu phải cố gắng điều khiển xe vào lề đường, nhưng...Có khói bốc lên nghi ngút trong xe"Mẹ nó!"Rain chỉ có thể kêu lên như vậy khi bầu trời vang lên tiếng ầm ầm, từng giọt nước bắt đầu rơi trên kính xe. Cậu muốn giơ tay đấm lên trời, hét lên và hỏi như thế này còn chưa đủ sao?Bây giờ chiếc xe ở phía sau biết xe cậu có vấn đề nhưng..."Mình nên làm gì đây?"Vào những lúc như thế này, cậu chỉ có thể làm một điều duy nhất là...gọi điện cho bố.Phải nhanh gọi cho bố mới được.Trước khi Rain gọi cho người cha thân yêu của mình thì một tiếng gõ cửa khiến cậu giật mình.Một người mặc bộ đồ đen ngòm, đội mũ bảo hiểm màu đem có hình ngọn lửa đỏ, đi xe mô tô phân khố lớn đang nhìn chằm chằm vào cậu với ánh mắt đe dọa khiến cậu sợ hãi...'Chết tiệt, có phải mình đã vô tình làm gì đó khiến anh ta khó chịu không?'Nếu là bình thường thì Rain sẽ tăng tốc và bỏ chạy. Nhưng trong tình huống bánh xe ô tô của cậu bị bục và dính chặt với mặt đường thì cậu không thể không khóc than được.Người đàn ông gõ mạnh hơn, chỉ tay vào bánh xe của cậu." *&%$#""Hả?"Rain hét lên khí hắn tiếp tục nói.Cuối cùng cậu kéo kính chắn gió xuống và hét vào cơn mưa."Anh nói cái gì?"Khi cậu hỏi, người bên kia kéo kính mũ lên, chỉ để lộ đôi mắt sắc bén như chim ưng."Phía trước em có một con đường vòng, cho xe vào đậu ở đó, để anh kiểm tra lốp cho.""Thật sao?"Rain thậm chí còn phanh gấp, hai tay chống lên bệ cửa sổ, mắt mở lớn, vui vẻ hỏi với vẻ dè dặt. Còn người kia thì gật đầu hai cái."Tôi sẽ sửa giúp em."Anh chàng đi xe mô tô vừa nói vừa để Rain đi xe về phía đường vòng, rồi còn bảo cậu bật đèn tín hiệu khẩn cấp lên để cảnh báo phương tiện phía sau rằng xe cậu đang bị hỏng.Nhưng đột nhiên cậu nhớ ra.'Khoan đã, nếu đỗ xe rồi mà mình bị bắt cóc luôn thì sao?'Chàng trai trẻ mới đến Bangkok chợt nhớ ra tin tức mà cậu đã xem trên mạng về vụ bắt cóc mà mẹ cậu gửi cho. Nhưng cậu tự thuyết phục mình, lập luận rằng cậu sẽ không giống như họ đâu.Cộng thêm việc có rất nhiều ô tô xung quanh đây nên sẽ có rất nhiều nhân chứng. Cho dù bây giờ cậu có gọi điện cho bố nhưng bố cậu cũng chẳng thể đến đây lúc nửa đêm được nên cậu không thể không làm liều.Nghĩ đến người mà cậu nhìn thấy trong gương chiếu hậu. Cậu thấy hắn đang ngồi trên chiếc mô tô phân khối lớn và đi sau xe cậu, điều này cho phép cậu dễ dàng rẽ trái một cách an toàn.'Nếu lỡ may có chuyện thì mình làm thế nào để thoát khỏi một người lái xe mô tô phân khối lớn đây?'Chủ xe lén nhìn vào gương chiếu hậu một lần nữa và phát hiện người đàn ông mặc áo da vẫn đang đi con xe phân khố lớn đẹp đẽ theo sau xe cậu. Hắn dựng xe bước xuống, sải bước dài đến chỗ ghế lái, cúi xuống gõ kính khiến nam thanh niên giật nảy mình."Anh nói gì cơ?""Lốp bị thủng rồi. Em có lốp dự phòng không?"Người này có vẻ không đáng sợ như cậu nghĩ. Nhưng dù có tệ như cậu như cậu nghĩ thì mọi thứ rồi cũng sẽ có cách thôi!Dù không tin tưởng hắn lắm nhưng cậu cũng dành đành tự an ủi bản thân, nhớ lại những lời mà mẹ hay nói với cậu mỗi ngày. Rain bước ra, mở cốp sau và chỉ vào bánh xe dự phòng và dụng cụ kèm theo.Nhưng thành thật mà nói, cậu không làm mấy chuyện kiểu tháo lắp này một mình được. Đều tại bố cả đấy."Có vấn đề gì sao?""Em đã từng thay bánh xe bao giờ chưa?""Chưa từng.""Đó là vấn đề đấy."Người đàn ông đi mô tô phân khối lớn lẩm bẩm, nhìn lên trời."Em lên xe đợi đi, mưa có vẻ nặng hạt hơn trước rồi đso. Để anh làm giúp em cho.""Nhưng...""Không phải là em không làm được à, vậy để anh làm cho.""Nhưng em..."Rain muốn đánh người. Nhưng khi cậu nhìn thấy ánh mắt của hắn cùng với trận mưa ngày càng nặng hạt kia thì cuối cùng cậu không phản bác lại nữa. Thế là cậu lên xe một cách thoải mái, để người lớn hơn lấy dụng cụ để thay lốp. Có vẻ hắn là một tay rất chuyên nghiệp....Rain vẫn còn lúng túng cho đến khi Rain bắt đầu có chút lo lắng về người kia. Nếu không có một chiếc áo khoác da chống thấm nước và một chiếc mũ bảo hiểm thì có lẽ bây giờ hắn đã ngâm mình trong nước mưa rồi. Nhưng điều đó không có nghĩa là quần áo bên trong của hắn không bị ướt. Vậy nên cậu quyết định nhoài người qua băng ghế sau, lấy ô và mở cửa xe ra ngoài."Dù em không thể giúp anh thay lốp xe nhưng em có thể cầm ô để che cho anh không bị ướt. Với cả em có thể giúp gì khác cho anh không?"Nam thanh niên giơ ô ra che cho hắn khỏi nước mưa, cậu làm vậy nhưng cũng không khỏi lo lắng, cúi đầu hỏi người đã tháo được cái lốp cũ ra khỏi xe và đang khéo léo và đang thay lốp dự phòng vào rồi mới ngẩng lên nhìn cậu. Vô tình ánh mắt của hai người bắt gặp nhau, ánh mắt của hắn dường như nhìn cậu có vẻ dịu dàng hơn. Sau đó người kia lại cúi xuống cởi mũ bảo hiểm xuống."Em có thể cầm giúp tôi được không?"Rain vội vàng lấy mũ bảo hiểm cầm trên tay, cậu lén nhìn người đàn ông đang cúi xuống để xoay ốc vít vào vị trí. Cậu không nhìn được rõ mặt, chỉ nhìn thấy người kia là một người đàn ông rất cao lớn, vai rất rộng, cơ xương bả vai cử động rất rõ ràng mặc dù bên ngoài có mặc áo khoác da, tóc đen khá dài, nó được cột một cách tùy tiện vào gáy.Lúc này câu chuyện về mấy vụ bắt cóc trong đầu cậu đã biến mất, giờ trong đầu cậu chỉ có một thứ thôi. Cậu rất biết ơn hắn và hơn thế nữa...Hắn thật tuyệt!Một người đàn ông trưởng thành đi xe máy phân khối lớn và biết thay lốp xe như thế này. Hắn đúng là một chàng trai tuyệt vời mà!Chàng thanh niên nhìn chiếc xe máy phân khối lớn đẹp đẽ rồi quay lại nhìn người đã xung phong giúp cậu thay lốp. Dù đôi mắt có chút dữ tợn và ít nói, nhưng cậu sẽ tìm được người giúp cậu như này bao nhiêu lần như này trong đời chứ? Môi cậu bất giác nhếch lên thành nụ cười."Cảm ơn anh rất nhiều, nếu anh không giúp em thì em không biế phải làm thế nào hết.""Nếu lái xe thì cũng nên học cách chăm sóc xe của mình. Đừng chỉ biết lái xe, như vậy thì lần sau nếu gặp vấn đề thì còn tự mình giải quyết được."Rain cảm thấy như hắn đang mắng cậu ấy. Nhưng khi xe nổ máy trở lại, cậu để những lời nói đó ở sau tai với niềm vui duy nhất là cậu đã có thể về nhà, tắm rửa và ngủ một giấc rồi.Cậu lúng túng gật đầu khi nghe hắn gợi ý một cách thiện chí.Khi đối phương cố thay xong bánh xe thì hắn đã đứng dậy và điều đó khiến Rain cảm thấy rằng cậu quá nhỏ bé. Nhưng đó không phải điều khiến cậu chú ý nhất, mà cậu chú ý chính là...khuôn mặt sắc lạnh đang nhìn vào cậu."...""Em tránh ra một chút để tôi cất bánh xe nào."Người thanh niên lùi lại một bước nhưng vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào người kia.Trong khi đó người điều khiển mô tô phân khối lớn nhấc chiếc bánh xe bị hỏng lốp lên, cho vào cốp xe rồi chống tay vào hông."Mũ bảo hiểm."Nhưng Rain lại nói..."Anh đẹp trai quá!"Người trẻ tuổi chắc chắn rằng bản thân không bị hoa mắt đâu!Người đàn ông đi xe phân khối lớn, tóc dài được cột sau gáy mà khi cởi mũ bảo hiểm ra, mắt hắn như chim ưng, môi mỏng,khuôn mặt thanh thoát, mép hơi lúm nhúm ria. Nhìn thôi mà cậu cũng đã muốn hét lên vì quá đẹp trai rồi. Bất cứ nơi nào chỉ cần có hắn thì chắc chắn các cô gái đều sẽ bị thu hút."Cảm ơn."Người thanh niên chợt nhận ra bản thân đang đắm chìm trong cơn mê. Cậu tự tát vào miệng mình một cái thật mạnh, mắt cậu mở ra khi cậu vừa nhận ra rằng cậu đang đi với một người lạ mà cậu mới gặp lần đầu. Hơn hết là cậu đã có những ảo tưởng như một cô gái mới yêu khi gặp được một người đàn ông đẹp trai. Điều đó khiến khuôn mặt vẫn đang nở nụ cười của cậu...đông cứng lại."Cảm ơn về lời khen, nhưng em có thể đưa trả lại mũ bảo hiểm cho tôi không?"Một cách bất ngờ nhất...Rain đông cứng người lại khi khuôn mặt điển trai tựa sát vào má cậu. Trong sự ngạc nhiên cậu suýt nữa đẩy người kia ra. Nhưng bàn tay to lớn của người kia đã nhanh lấy lại chiếc mũ bảo hiểm, trong lúc đí gió thổi mưa mang theo mùi nước hoa thoảng qua. Mùi hương đó khiến cậu nhận ra rằng người kia đang ở rất gần.Cậu không biết tại sao bản thân lại né tránh, cậu không biết. Nhưng bên thứ bên trong lồng ngực cậu thì lại đang đập loạn xạ.Rain cảm thấy dễ chịu hơn khi thở được bằng miệng.Anh chàng điển trai đội mũ bảo hiểm vào khiến cậu thấy thoải mái hơn."Em này, đừng lái xe khi không có kiến thức cơ bản, nếu không em sẽ lại bị như này lần nữa đấy."Rain vội vàng gật đầu, nhưng cậu vẫn băn khoăn không biết có nên đợi hắn về trước không."Vâng, cảm ơn anh."Rain vội vàng lên xe theo lời hắn, đặt chiếc ô ướt lên chỗ để chân cạnh ghế tài xế, nhìn vào gương chiếu hậu lần nữa thì thấy hắn đã ngồi lên chiếc mô tô to đẹp rồi nhưng vẫn chưa chịu rời đi. Đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào chiếc xe của cậu khi cơn mưa ngày càng nặng hạt hơn. Cậu chợt nhận ra nếu bản thân không rời đi trước thì người kia cũng sẽ không đi. Thế là cậu vội vàng khởi động xe và cố gắng không để bản thân cười.Nam thanh niên lại nhìn vào gương chiếu hậu thì thấy người kia giơ tay chào tạm biệt. Sau đó hắn tăng tốc chiếc xe mô tô lớn của mình vào một khúc cua song song và bỏ đi. Còn cậu thì chỉ có thể hét lên..."Tuyệt quá!!"Và cậu đang lái xe một cách hào hứng, cảm giác như lần này cậu vừa được tận mắt nhìn thấy một anh hùng cưỡi bạch mã, nhưng còn tuyệt hơn vì anh hùng này cưỡi một chiếc Ducati rất tuyệt!Đúng là một chàng trai hoàn hảo!! Rin: tui đã dịch xong chap giới thiệu rồi huhu, tui sẽ cố dịch bộ Love Sky và chap 1 nhanh nhất. Mọi người cũng xem thử bộ này nhé, dễ thương cực.