[ NHÂN THÚ SONG TÍNH H ] CHÓ SĂN NHỎ

Danh sách các chương

[ NHÂN THÚ SONG TÍNH H ] CHÓ SĂN NHỎ - #1 : Đang tắm bị chó liếm cúc hoa mất khống chế cao trào phun nước

Editor: chentranho

"Hai ngày nữa là có thể tháo bột rồi." Cậu cẩn thận ôm lấy chân trước của chó con trên tay, nhìn kỹ hồi lâu Tần Thư mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Đứa nhỏ này là thời gian trước cậu trên đường về nhà nhặt được, bởi vì lòng cảnh giác của nó rất lớn nên phải mất một khoảng thời gian cậu mới có thể thành công tiếp cận nó sau đó ôm con chó nhỏ bị thương ở chân trước về nhà.

Nhưng bởi vì chậm trễ thời gian chữa trị tốt nhất nên việc điều trị cho cái chân này có chút phiền phức, dù thế cũng may mà bé con đang trong thời kỳ phát triển, chăm sóc tốt một chút thì sẽ không để lại di chứng quá lớn.

"...... Số em cũng may đấy." Nghĩ đến đây, Tần Thư nhịn không được nhẹ giọng cười một chút, xoa xoa đầu bé chó nhỏ trong lòng.

Dường như rất thích sự vuốt ve của Tần Thư, con chó có vẻ ngoài hơi giống sói tuyết dụi đầu vào lòng bàn tay cậu, đôi mắt xanh xám hiện lên một nụ cười hơi có tính người. Trước đó cậu cũng đã hỏi nhưng ngay cả bác sĩ ở bệnh viện thú cưng cũng không thể nói được bé nhỏ này thuộc chủng loại nào mà chỉ đưa ra một kết luận mơ hồ rằng nó là một giống hỗn hợp của một số giống chó nhất định, nghiêng về chó săn-- suy cho cùng đây cũng không phải là một giống cụ thể nên không có tên.

"Đồ ăn đang nấu trên bếp đấy."lại véo véo lỗ tai đang nhô cao của cậu nhóc trong tay lần nữa, Tần Thư bế bé trở lại cái ổ trong góc, "Anh đi tắm rửa trước, tắm xong sẽ lấy đồ ăn cho em."

Rõ ràng là một con chó hoang được nhận nuôi nhưng bé nhỏ này lại không có một chút ngoan ngoãn nào giống những con chó hoang khác -- đặc biệt là về thức ăn. Dù Tần Thư có đổi bao nhiêu loại thức ăn cho chó đi chăng nữa thì tên này cũng không bao giờ động đến dù chỉ một miếng. Thế nào cũng phải để cậu tự mình xuống bếp mới bằng lòng ăn một chút.

Cũng may mà công việc của Tần Thư vốn nhàn nhã, cậu cũng không thèm để ý đến việc phải tiêu tốn một chút thời gian lăn lộn trong bếp này, đổi lại gặp phải một người không kiên nhẫn khác xem chừng đã sớm đem nó đến trại thú hoang rồi. Tuy vậy nguyên nhân được ở lại của nó cũng là nhờ một phần do cách biểu hiện thoạt nhìn thật sự không giống một con chó nhỏ.

Từ tủ quần áo lấy ra quần áo để đi tắm, Tần Thư chậm rãi thở ra một hơi. Dạo này thời tiết ngày càng lạnh hơn, cậu không thích bật điều hòa nên mỗi lần tắm xong đều phải đấu tranh tư tưởng rất lâu. Tất nhiên là sự rối rắm này sẽ hoàn toàn tan biến khi cậu thực sự ngâm toàn bộ cơ thể mình trong làn nước nóng. Mà có lẽ bởi vì đã từng ở Nhật Bản bốn năm đại học, nên thói quen tắm rửa của Tần Thư có phần giống với người Nhật Bản, trước hết thường tắm rửa sạch sẽ, sau đó mới ngâm mình trong làn nước ấm thoải mái để tận hưởng loại cảm giác thư thái hoàn toàn. Vì lý do này nên khi mới chọn nhà, cậu luôn đặt yêu cầu về phòng tắm lên hàng đầu.

Tiện tay đem quần áo cởi ra ném vào rổ quần áo, Tần Thư đang muốn mở máy nước nóng thì lại đột nhiên nghe được phía sau truyền đến tiếng cào móng, trên cửa kính mờ phản chiếu một thân ảnh nho nhỏ.

"Tiểu Thất......?" cậu nghi ngờ mở cửa, Tần Thư nhìn thấy cậu chàng nhỏ bé bên ngoài đã có thể hơi dùng cái chân bó thạch cao kia mà bước đi từng bước, cái bộ dáng giơ cao hai chân kia vừa thấy liền có thể biết thanh âm vừa rồi là từ đâu truyền tới. Tiểu Thất là cái tên mà cậu đã đặt cho cậu chàng.

Đại khái là bởi vì biểu hiện bên ngoài của nó rất giống như có thể nghe hiểu được tiếng người nên lúc trước khi đặt tên Tần Thư còn cố ý gọi từng cái tên trong đầu mình ra trước mặt đối phương để cho nó nghe-- mà hai chữ này, chính là cái tên duy nhất mà nó có phản ứng.

"Xảy ra chuyện gì," Mặc dù trong phòng tắm có không khí ấm áp nhưng gió lạnh từ bên ngoài thổi vào vẫn làm Tần Thư trần truồng có chút lạnh, cậu nghĩ nghĩ liền dứt khoát đem con chó nhỏ đang nghiêng đầu vẻ mặt vô tội ôm vào cùng, "Cũng muốn đi tắm à?"

Bởi vì chân trước bị thương nên ngoại trừ lần đầu tiên đưa đến bệnh viện thú y bác sĩ phải xử lý một chút thì trong khoảng thời gian này cậu thật sự chưa từng tắm cho bé con. Dù thế nhưng cậu cũng đã chuẩn bị sẵn những thứ cần thiết để tắm rửa cho nó.

Thấy bé nhỏ trước mặt cũng không có biểu hiện gì là phản kháng, Tần Thư suy nghĩ một chút, trước tiên lấy bọc ni lông đặt trong góc quấn quanh cái chân bị bó bột để đảm bảo không bị nước làm ướt, sau đó lại lấy ra một cái ghế nhỏ mình cố ý mua đặt trước mặt Tiểu Thất, tiếp theo cậu mới bật vòi hoa sen, đưa tay ra kiểm tra nhiệt độ một chút.

Nhắc mới nhớ, cậu chàng này đúng là đang vào thời kỳ phát triển. Rõ ràng trước kia lúc cả hai gặp nhau lần đầu tiên, cái đỉnh đầu của nó chỉ lớn hơn một tí xíu so với nắm tay của cậu, vậy mà lúc này đã cao đến đầu gối luôn rồi.

Tần Thư dang hai chân ra, ngồi xuống chiếc ghế dài nhỏ, cậu giữ chân Tiểu Thất để tránh nó chạy lung tung sau khi bị ướt nước -- mặc dù trước đó cậu chàng này đã cư xử rất ngoan khi ở bệnh viện thú cưng nhưng cậu cũng không thể loại trừ hoàn toàn khả năng này. Mà sự thật đã chứng minh rằng Tần Thư thực sự đã suy nghĩ quá nhiều.

Cậu thậm chí còn tự hỏi liệu cậu chàng có để ý đến bộ lông ướt nhẹp của mình không.

Nhìn thấy bé nhỏ trước mặt trực tiếp nhìn chằm chằm vào giữa hai chân mình, Tần Thư không khỏi cũng cúi đầu liếc mắt nhìn xuống phía dưới của mình.

Cha mẹ cậu là những người đàn ông và phụ nữ rất bình thường, nhưng không hiểu sao từ khi sinh ra cậu đã là một người song tính -- trừ cái này ra, cơ thể cậu không có bất thường nào khác, thậm chí cậu còn khỏe mạnh hơn những người bình thường. Phần lớn cũng do thái độ bình thường của cha mẹ đối với chuyện này nên Tần Thư cũng chưa bao giờ nghĩ đó là một chuyện lớn.

Theo lời của bố mẹ cậu thì rắc rối duy nhất mà cơ thể khác biệt với người thường này mang lại cho cậu là cậu phải suy nghĩ thật kỹ về việc nên tìm bạn trai hay bạn gái trong tương lai. Hơn nữa nếu có ai đó thực sự coi thường cậu vì điều này, cậu ngược lại còn cảm thấy đầu óc người kia có vấn đề.

Chỉ là ... chó cũng để ý đến loại chuyện này sao?

Nhìn tên nhóc trước mặt hiển nhiên so với bình thường còn trông ngốc nghếch hơn, Tần Thư nhéo lỗ tai của nó, có chút buồn cười: "Có gì đẹp mà nhìn?"

Nói xong, cậu cũng không để ý đến con chó nhỏ đã ngốc luôn ở đó mà cầm lấy dầu gội dành cho thú cưng ở bên cạnh, bóp vào tay mình rồi xoa xoa.

Tần Thư chưa từng nuôi thú cưng bao giờ, nhưng vị bác sĩ ở bệnh viện đã rất nhiệt tình nhiều lần nhấn mạnh tất cả những chi tiết cần phải chú ý khi chăm sóc chó, nên phải nói là kiến ​​thức lý thuyết của cậu bây giờ là cực kỳ đầy đủ. Mà đối tượng luyện tập của cậu lúc này lại quá yên tĩnh, điều đó phần nào cũng khiến trái tim vốn đang lơ lửng của cậu hạ xuống vài phần.

Tiểu Thất đứng cách cái ghế một chút, Tần Thư không với tới mông và đuôi, vì vậy cậu chỉ đơn giản kéo bé nhỏ đang đứng yên trước mặt về phía trước, cúi người bôi sữa tắm vào gần đuôi.

Bởi vì tư thế nên đầu Tiểu Thất vừa vặn để ở trên bụng nhỏ của cậu, khuôn mặt bị làm ướt theo động tác xoa sữa tắm mà cọ tới cọ lui làm cậu có chút ngứa ngáy.

Sau đó cậu liền cảm thấy bụng mình bị liếm một chút.

Động tác trên tay cậu bỗng dừng lại, Tần Thư vỗ vỗ cái mông của Tiểu Thất: "Đừng nghịch."

Tuy nhiên, cậu chàng nhỏ bé ngày thường vốn thông minh đủ để hiểu những lời của Tần Thư nói nay lại không đáp lại chút nào, thay vào đó nó lại lần nữa vươn đầu lưỡi, ở trên bụng nhỏ của cậu một chút một chút mà liếm lên.

"Đừng, a......" Cái lưỡi thô ráp và nóng bỏng dính vào thân cột mẫn cảm chậm rãi lướt qua, giọng nói của Tần Thư lập tức thay đổi, giọng điệu có chút ngọt ngào như mật, cậu giữ chặt Tiểu Thất, bộ phận sinh dục giữa hai chân không chịu khống chế mà ngẩng đầu lên.

Có lẽ là do có được hai bộ phận sinh dục nên thân thể Tần Thư mẫn cảm đến chết, có đôi khi cùng người khác trong lúc vô tình tiếp xúc thân thể cũng có thể mang lại cho cậu một sự mềm mại và tê ngứa kỳ lạ -- nhưng mặc kệ như thế nào, bị một con chó liếm láp đến nổi lên phản ứng cũng vẫn đã vượt quá phạm vi thừa nhận của cậu.

Có lẽ là tò mò về phản ứng của Tần Thư, Tiểu Thất lại lần nữa vươn đầu lưỡi tới, thè lưỡi liếm lên căn dương vật đang cương cứng kia.

Cảm giác khoái cảm càng dâng lên rõ ràng hơn trước, Tần Thư siết chặt Tiểu Thất, nhịn không được rên rỉ ra tiếng: "...... A......"

"-- đừng liếm!" Cảm thấy xấu hổ vì phản ứng của chính mình, Tần Thư không khỏi trầm giọng nói.

Thằng nhỏ trước mặt dường như bị thái độ chưa từng thấy của cậu làm cho choáng váng mà không dám nhúc nhích thêm nữa.

Tần Thư thấy thế tức khắc thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là cậu không còn tâm trạng cẩn thận tắm rửa cho nó nữa.

Chỉ đơn giản là bôi sữa tắm lên phần còn lại của Tiểu Thất rồi xoa xoa, Tần Thư cầm vòi hoa sen ở một bên cho nó rửa sạch bọt trên người.

Nhưng mà cậu chàng vốn rất ngoan ngoãn vừa rồi lại bắt đầu không an phận.

Nó rướn đầu vào trong lòng của Tần Thư cọ cọ, vươn đầu lưỡi, xâm nhập vào khe hẹp dưới dương vật.

"A ưm......" Âm vật mỏng manh mẫn cảm bị chiếc lưỡi mạnh mẽ liếm láp, đụng chạm hơi thô ráp gây ra cảm giác đau nhói, càng làm sâu thêm khoái cảm khó tả, Tần Thư chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, suýt nữa không cầm chắc vòi hoa sen trong tay.

Có lẽ chính phản ứng của Tần Thư đã khích lệ cho Tiểu Thất, nó nhằm ngay vào hạt đậu mật đang sưng tấy mà liếm láp nghiền áp qua lại.

"Không...... Ha a......" Tần Thư muốn dừng cái vật nhỏ dâm đãng cứ làm ra các hành động lung tung này lại, nhưng khoái cảm chưa từng có khiến cậu không muốn cứ như vậy dừng lại, "... ưm ... Thật ngứa ... Ah..."

Dù sao thì...... Cũng không có ai biết.

Hai chân vô thức mà dang càng rộng ra để Tiểu Thất liếm láp được dễ dàng hơn, Tần Thư siết chặt vòi hoa sen, nhỏ giọng mà rên rỉ, ánh nước lung linh mờ mịt phủ đầy đôi mắt màu hổ phách.

Thật thoải mái......

...... Không được.

Muốn thêm......

...... Không thể tiếp tục lâu hơn nữa.

Lý trí cùng bản năng giãy giụa làm Tần Thư trở nên càng thêm hưng phấn, cậu căn bản không còn khí lực để nghĩ đến con chó trước mặt này tại sao lại đột nhiên làm ra chuyện như vậy.

"Phía dưới...... Ưm...... Liếm một cái đi......" Cái tay rảnh rỗi kia không biết từ khi nào đã nắm lấy dương vật của chính mình trên dưới vuốt ve, Tần Thư ngửa đầu lên, giống như đang đắm chìm trong dục vọng, đôi môi hồng nhuận khép mở, phun ra những lời nói dâm loạn lăng nhăng, "Lồn dâm ngứa quá...... A a...... Chính là nơi đó...... Ưm, Tiểu Thất...... Ha a......"

Chiếc lưỡi thô bạo mà mạnh mẽ liếm láp liên tục cái lỗ nhạy cảm, rồi nhắm ngay lối vào chật hẹp mà dùng sức đi vào.

"A a...... em vào...... ưm, đầu lưỡi...... Ha......" Đầu lưỡi mềm mại đẩy vào trong lỗ hoa ẩm ướt, lớp phủ đầu lưỡi dày đặc mang đến khoái cảm ngứa ngáy khó có thể hình dung vượt qua vách tường bên trong, kích thích đến cả người Tần Thư đều phát run, "...... Hơn nữa, sâu một chút...... Á á...... Tiểu Thất...... sướng quá...... A a...... Thoải mái quá......"

"Mau, mau một chút...... Ư ư...... A a......" Vòi hoa sen trên tay đã sớm rơi xuống đất, Tần Thư một tay vuốt ve chơi đùa dương vật của mình, một tay xoa bóp một cách dâm đãng hột le của chính bản thân, dâm đãng mà đong đưa eo, phối hợp với động tác liếm láp rút ra cắm vào của Tiểu Thất, "...... Em mau lên, ưm ... anh sắp ra rồi............ A a a --"

Hai chân trên mặt đất đột nhiên co quắp, Tần Thư banh người, thét chói tai đạt đến cực khoái.

Từ âm đạo một lượng lớn nước nóng phun ra, tất cả đều xối lên người Tiểu Thất, tinh dịch vẩn đục rơi xuống bụng dưới và mu bàn tay rồi chậm rãi trượt xuống dưới.

-----------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Mở một hố mới, 1v1 bánh ngọt nhỏ, không ngọt không lấy tiền ~

Hoan nghênh các bạn đến với hố mới