[ĐM/EDIT] TÔI LUÔN THẤY ĐƯỢC NHỮNG CHỮ VIẾT KỲ QUÁI - Văn án
Văn ánSau khi trọng sinh, Quý Trạch An còn chưa kịp nghĩ biện pháp đối phó thì đã bị thế giới này làm sợ ngây người.Cậu phát hiện gói mì trên bàn còn chưa kịp mở ra không biết đã bị ai viết lên "Tui đã quá đát, thùng rác mới là nơi tui thuộc về, suy nghĩ kĩ trước khi ăn tui nha chàng trai !"Chiếc áo thun đang được phơi trên ban công cũng viết "Ngốc chết, tắm cho tui một cái cũng làm không được, góc phải còn có vết bẩn lớn như vậy, cậu không định đi cắt kính hả ? Mau mau đưa tui vào trong máy giặt để tui bơi coi !"Tên tra nam kiếp trước đã phản bội cậu tìm tới, má trái hắn viết : Anh đây chính là đồ cặn bã, má phải viết : Thằng nhóc ngu ngốc bị lừa, trên trán vắt ngang : Mau mau thoát y !Quý Trạch An quyết đoán đóng cửa lại, cậu cần phải bình tĩnh trước đã.Đánh giá của biên tập :Quý Trạch An trọng sinh trở lại thời trung học, cậu vừa mở mắt đã thấy tất cả đồ vật trong nhà mình đều có thể dùng chữ để 'nói chuyện'. Sô pha, bàn ghế, tách chén.... Hết thảy đều thi nhau 'chơi chữ'. Cửa chính mỗi ngày đều nói 'mừng ấy trở về', còn xem TV thì không thể thiếu được phụ đề.... Chúng mặc dù vô thanh, nhưng lại thắng hữu thanh, khiến Quý Trạch An cảm nhận được thế nào là một 'gia đình', cũng nhờ chúng mà cậu có thể nhìn rõ thế giới này hơn, không bị kẻ xấu lừa gạt, có được tiên cơ, cho cậu một đời an ổn.Truyện này nội dung thoải mái, toàn văn đơn giản ấm áp, có chút ngọt ngào lại có chút ngây ngô. Mọi đồ vật trong truyện đều rất moe, biết dùng chữ để 'nói chuyện' khiến chúng như được thổi thêm sinh khí, nghệ thuật nhân hoá làm cho thiên văn trở nên hoan thoát nhẹ nhàng. Câu chuyện xoay xung quanh Quý Trạch An sau khi trọng sinh, về một cậu trai vốn dĩ cô đơn lại đáng thương có được một cuộc sống mới, thay đổi số mệnh. Tình bạn, tình yêu, tình thân cùng với sự nghiệp đã từng vuột mất lại có được trong cuộc đời mới này, để bức tranh cuộc sống của cậu sau khi trọng sinh trở thành một vòng tròn hoàn mỹ.